Bắt cải tạo bảy lăm,
Bặt tin con của Mẹ.
Lưng còng, chân nức nẻ
Dọ tìm khắp nơi nơi!
Ngày được phép thăm nuôi
Mẹ nhìn con âu yếm.
Trong mắt Mẹ dấu diếm
Những nỗi niềm riêng tư…
Mấy năm qua chẳng thư
Mẹ nghĩ con đã mất.
Bao đau thương chồng chất…
Đổ ập xuống quê nhà!
Thôi! – Mẹ đừng nói ra,
Trong lòng con cũng biết.
Từng đêm buồn da diết,
Thấm đẫm nỗi nhớ thương!
Đem cho con ký đường;
Lon guigoz đầy mỡ…
Em gái gửi tập vở.
“Học tập tốt”…-Sớm về!
Nhìn dáng Mẹ tái tê,
Bước ra ngoài cổng trại
Lén quay đầu ngó lại,
Nước mắt mẹ tuôn rơi…
Đau thương xé khung trời
Vì đâu ra nông nổi?
Mẹ ơi! – Con có lỗi!
Để Nước mất, Nhà tan.
kính tặng Mẹ.