Ai trở về xứ Việt
Mang giùm ta thư này
Nơi quê hương có mẹ già đơn chiếc
Thư viết rằng : “Ta nhớ mẹ nơi đây”
Thương mẹ màu tóc trắng
Mỗi khi nhìn áng mây
Đôi mắt mờ xa vắng
Khi sương chiều đang xây
Khi cành cây rớt lá
Tơi tả trong bóng nắng
Khi mùa đông buốt giá
Thương mấy đốt xương gầy
Xa xôi lắm có ai về xứ Việt
Nhắn hộ rằng ta hận dưới trời Tây
Đâu những giờ yến tiệc
Mẹ mở nồi cơm nóng khói thơm bay
Ta vẫn thầm luyến tiếc
Thuở nào nằm gối lên tay
Nghe văng vẳng câu … hò ơi, tha thiết
“Hò ơi, cái ngủ mày ngủ cho say”
Ngoài mưa gió như không ngừng rên siết
Mà lòng ta nắng sớm vẫn hây hây
Nhưng còn đâu nữa
Nắng bên ngoài lòng vẫn chớm heo may
Những đêm như đêm nay
Ta muốn lòng ta say, thật say
Men rượu nồng trong màu khói thuốc
Quanh mình rộn rã nhạc cuồng quay
Pha lê tan tác vỡ
Tàn thuốc tả tơi bay
Ta muốn cười lên trong nức nở
Thả tâm hồn mơ đến một bàn tay
Ai trở về xứ Việt
Xin dừng chân nơi này
Cho ta nhắn một lời khi xa cách
Xin nhắn rằng :
“Ta nhớ mẹ hôm nay”
Cô ơi! Hôm nay ở FB có một người xem hình Cô rồi thấy nhớ Mẹ của mình quá vì Mẹ chị ấy ngày xưa cũng có mái tóc giống Cô. Con nghe thương quá Cô ạ. Vừa hay Trang nhà mình hôm nay cũng đăng bài thơ “Nhớ mẹ”. Cô ơi! Theo con nghĩ nếu như bây giờ mình không muốn gọi tháng này là “tháng tư” thì mình có thể gọi là tháng “nhớ thương” cũng được đó Cô. Hihi
Nói về cô Minh Đức Hoài Trinh thì con ngưỡng mộ tài năng của cô ấy ở nhiều lĩnh vực. Cô ấy từng làm phóng viên cho đài truyền hình Pháp ORTF đã từng đi đến các vùng chiến địa của Việt Nam để đưa tin chiến trường cũng như được cử đến nhiều quốc gia khác. Cô Minh Đức Hoài Trinh là nữ ký giả người Việt đầu tiên được thế giới biết đến. Bên cạnh đó cô ấy còn là một nữ thi sĩ. Có hai bài thơ của cô ấy mà con thích lắm là bài “Kiếp nào có yêu nhau” và “Đừng bỏ em một mình” được nhạc sĩ Phạm Duy phổ nhạc. Ngoài ra cô ấy còn sáng tác nhiều bài thơ khác nữa cũng rất hay như bài “Nhớ mẹ” mà Cô vừa đăng. DQ xin phép Cô cho con mượn mấy câu thơ của nữ thi sĩ tài hoa này để gởi nhớ thương của con đến những NGƯỜI con vô cùng yêu dấu nhưng phải xa cách nửa địa cầu:
Ai sang xứ Cali
Mang dùm con thư này
Nơi quê nhà có đứa con khờ dại
Thư viết rằng: “Nơi đây con nhớ Người”
.
.
.
Ai sang xứ Cali
Xin dừng chân Phố biển
Cho con nhắn một lời sang bên kia đại dương
Xin nhắn rằng :
“Con thương Người mãi mãi”
❤ ~ Diệu Quỳnh ~ ❤️
ThíchĐã thích bởi 1 người