Người yêu văn nghệ ở miền Nam trước năm 1975 có lẽ không ai là không biết nghệ sĩ Ngọc Phu. Ông là ca sĩ, diễn viên, đạo diễn, nhưng nổi tiếng nhứt vẫn trong cương vị MC (Người dẫn chương trình) của nhiều phòng trà và chương trình văn nghệ lớn.
Ngày 30-1 vừa qua, ông đã qua đời tại California, hưởng thọ 85 tuổi.
Xin post lại ở đây bài viết trên Facebook của Nghệ sĩ Tran Quoc Bao. Cảm ơn anh đã cho phép chia sẻ.
*
Trước 1975, MC Ngọc Phu là người đứng ở nhiều sân khấu lớn miền Nam. Người yêu nghệ thuật nhớ đến Ông qua nhiều tài năng: đóng phim, ảo thuật, đạo diễn…, và nhất là vai trò người dẫn chương trình có giọng nói miền Nam sang trọng nhưng gần gũi. Chuyện tình cảm của Ông, cũng giống như nhiều nghệ sĩ tài hoa khác, nếu ghi xuống, phải viết thành nhiều chương, nhiều tập khác nhau. Vài số tới, người viết hy vọng sẽ bắt đầu ghi lại những trang hồi ký cuộc đời và tình yêu của Ông, gồm những mảnh tình có thật. Từ mối tình đầu tiên với người con gái Pháp tên Jane 16 tuổi. Cuộc tình hai người sản sinh 2 đứa con, nhưng chiến cuộc 1954 đã buộc Jane và 2 con Ruphie (sanh năm 1953) và Sophia (1954) về lại Pháp, để lại người chồng Ngọc Phu ở lại vì không có giấy hôn thú. Đây là thời gian Ông sống ở Đà Lạt, thành phố đã buồn, tình huống của Người còn bi đát hơn. Ngọc Phu, người con trai 19 tuổi lúc bấy giờ chỉ biết lãng quên nỗi đau bằng cách đến với âm nhạc. Năm 1954, Ông cộng tác với Đài Phát Thanh Đà Lạt, lúc ấy Trưởng Ban Văn Nghệ của Đài là nhạc sĩ Lữ Liên. Cứ mỗi 6g chiều, các ca sĩ lại vào Đài radio để thu và phát thanh trực tiếp. Chuyện đã qua 60 năm, mà Ông vẫn còn nhớ giọng ca Bích Chiêu, lúc đó mới 12 tuổi mà đã rộn ràng phong phú, và Ông vẫn còn nhớ chuyện Tuấn Ngọc mỗi khi vào Đài, là nhân viên phải bắc thêm một chiếc ghế cho cậu bé đứng ngang tầm với micro.
Trong những trang hồi ký ấy, Trần Quốc Bảo sẽ nhắc lại về một chuyện tình khác cũng rất đẹp của Ông cùng với một người phụ nữ Nhật Bản, đó là khoảng thời gian 1962, Ông có dịp đi cùng Đoàn Văn Nghệ Việt Nam cùng với phái đoàn nghệ sĩ Hoàng Thi Thơ, để rồi sau đó, mối tình một đêm này để lại giọt máu Việt – Nhật mang tên Akira Yoko. Sau 1975, cô gái Yoko có nhờ Tòa Đại Sứ Nhật đi tìm lại cha mình.
Riêng trong số này, người viết chỉ đóng khung vào trang chính thức, đó là mối tình đẹp của Anh và ca sĩ Tuyết Trâm. Đó là năm 1961, chàng ca sĩ kiêm MC đang cộng tác ở Bồng Lai nhận được một tấm giấy yêu cầu anh hát ca khúc Em Đến Thăm Anh Một Chiều Mưa. Qua ngày hôm sau cũng thế. Đến ngày thứ ba, Ngọc Phu vẫn tiếp tục nhận được mảnh giấy yêu cầu do nhân viên chạy lên giao. Ngay hôm đó, anh tìm hiểu cho ra lẽ, mới biết người yêu cầu cũng là một ca sĩ đang hát tại phòng trà Đức Quỳnh và Tứ Hải với cái tên Tuyết Trâm. Đó cũng là những sân khấu có nhiều tài danh cộng tác lúc ấy như Thanh Thúy, Mỹ Hòa, Linh Phương…
Với lòng cảm mến dành cho nhau, cả hai thường xuyên đi ăn tối sau giờ hát. Một tháng sau, lúc ăn khuya xong, ca sĩ Tuyết Trâm nói: “Anh không Mẹ, tôi không Cha, tụi mình kết hợp để sống không cô đơn”. Chỉ một câu nói, 4 ngày sau, hai người chính thức lấy nhau.
Năm 1963, cả hai có đứa con trai đầu, đặt tên Trần Minh Xuân (hiện đang ở chung với Anh tại thành phố Garden Grove). Sanh con xong, ca sĩ Tuyết Trâm quyết định bỏ hát để ở nhà lo công việc gia đình. Đứa con gái thứ nhì, tên Thủy Tiên, đã mất cách nay 6, 7 năm. Cô con gái thứ ba tên Mỹ Nga, hiện ở thành phố Sun Valley, có chồng và 2 con. Và sau cùng, là cậu con trai út tên Trần Hoàng Ngọc Cương (Peter Tran).
Tuy đã có cháu ngoại, nhưng MC Ngọc Phu vẫn luôn ước ao bồng ẵm một đứa cháu nội và niềm mong muốn đó đã thành sự thật. Ngày 21-9-2012, vợ chồng cậu con trai trưởng của Anh đã có 1 bé gái, có tên Hannah. Cháu chưa đầy một tuổi mà đã biết đi và có thể trả lời đúng rất nhiều những câu hỏi của Ông nội đã dạy. Hiện nay, MC Ngọc Phu không còn xuất hiện nhiều ở những quán café vì bằng lái xe của Ông đã hết hạn, trong những lúc trói chân ấy, Ông tìm được niềm vui khi bồng ẵm cô cháu nội yêu dấu của mình.
Trần Quốc Bảo ghi những giòng này, như một lời tiễn biệt đầy nhớ thương về một người nghệ sĩ đa tài của Saigon năm xưa.