XUÂN VẪN ĐẾN (thơ: Lê Trọng Nguyễn thị Nga)

 

 

 

Xuân vẫn đến nhưng anh đâu không đến
Duyên kiếp này ta chẳng mãi bên nhau
Giòng nước vẫn trôi, rừng lá thay màu
Không bờ đến, con thuyền trôi vô tận

Sóng chập chùng đưa tôi dần xa bến
Thuyền đã xa rồi, bờ đến nơi đâu ?
Làn gió nhẹ đưa về nơi yêu dấu
Nhà thân yêu, nhưng người cứ chẳng về

Không còn nữa ánh Nắng Chiều rực sáng
Cơn mưa buồn, đem khí lạnh buốt xương
Nắng xuân ấm, khua tan niềm giá lạnh
Mười năm rồi, mười năm của nhớ thương

“Khi ta được làm người trong kiếp nữa”
Anh vui thề, trong những chuỗi ngày xưa
Nơi sân ga, anh đứng tựa cửa chờ
Đón em mãi, như ngày xưa yêu dấu!

 

NgaNguyen – Kỷ niệm 10 năm LT Nguyễn qua đời ( 09 Jan 2014)

 

 

Trả lời

Điền thông tin vào ô dưới đây hoặc nhấn vào một biểu tượng để đăng nhập:

WordPress.com Logo

Bạn đang bình luận bằng tài khoản WordPress.com Đăng xuất /  Thay đổi )

Twitter picture

Bạn đang bình luận bằng tài khoản Twitter Đăng xuất /  Thay đổi )

Facebook photo

Bạn đang bình luận bằng tài khoản Facebook Đăng xuất /  Thay đổi )

Connecting to %s