Tôi không bán gì của tổ quốc (thơ: Trần Hoàng Trúc); I sell nothing that belongs to Motherland (dịch qua Anh ngữ: Tám Chuyện Bâng Quơ (Nguyễn T Hải Hà))

 

 

 

 

Cứ mỗi khi lên tiếng về những bất công
Bạn sẽ nghe câu “Các người đã làm gì cho tổ quốc?”
Bạn sẽ lúng túng như gà mắc tóc
Vì đối với ai kia, “đóng thuế” vẫn chưa phải “làm gì”.

Hãy trả lời, thôi được cứ coi như,
Với bạn, tôi chưa làm gì cho tổ quốc
Nhưng chắc chắn một điều chân thực
Là tôi chưa bán gì của tổ quốc bao giờ

Tôi không bán các hải đảo ngoài kia
Không bán luôn rừng vàng biển bạc
Không bán cả tài nguyên bauxite
Và bây giờ bán tiếp các đặc khu

Tôi không bán mạng sống của ngư dân
Khi cứ luôn mồm khuyên “ngư dân bám biển”
Mà không có lấy một đội quân bảo vệ
Mặc ngư dân bị “tàu lạ” đâm chìm

Tôi không bán sức khỏe của người dân
Bằng các nhà máy không ngừng thải độc
Tôi không bán môi trường, không bán đất
Đà Nẵng, Nha Trang dân Chệt ở hết rồi

Tôi không bán đạo đức lương tâm
Bằng hàng loạt công trình “móc ruột”
Xây hôm nay, ngày mai đã sụt
Để ngày ngày các biệt phủ mọc lên

Tôi không bán ngôn ngữ của tổ tiên
Với hàng loạt ngôn từ quái dị
Nào “tụ nước”, “mưa cực đoan”, “thu giá”…
Lừa dối, quanh co, né tránh, lập lờ

Tôi không bán thuốc giả bạn ơi
Cũng không bán luôn bao nhiêu là chất cấm
Tôi không bán tương lai con cháu
Vào trong tay Tàu khựa bao giờ

Tôi không bán cả Sự Thật hiển nhiên
Bằng cách bịt miệng người ta bạn ạ
Tôi không bán lương tâm, công đạo
Với giá ba xu rẻ mạt bạn thu về

Tôi trả lời như vậy được chưa
Mà bạn nghĩ coi, tôi có cửa “làm gì” được?
Khi người ta bảo “Con lãnh đạo làm lãnh đạo
Mới hạnh phúc cho dân” thì tôi biết làm gì?

I SELL NOTHING THAT BELONGS TO MOTHERLAND

Every time you voice about injustice
You hear “What have you done for your country?”
You feel stung, like sitting on needles
To them, “pay taxes” does not mean “do something for your country.”

Say,
To you. Perhaps, I have not done anything for my country
But certainly,
I do not sell a damn thing that belongs to motherland.

I did not sell the islands Trường Sa Hoàng Sa
precious forests, or the shore for Formosa
No! Not the highland for bauxite
And, of course not, these special economic zones

I did not sell the lives of fishermen
Tell them: “Fishermen, stay with our sea.”
But send no one to protect them.
Let “unknown boats” drown them

I did not sell our people’s health
To the manufacturers whose exhaust toxic gases days in days out
I did not sell our environment, or lands
Đà Nẵng, Nha Trang, to Chệt (Chinese)

I did not sell my morality or my conscience
By selling those projects that are pre-emptied from the guts
Build today, collapse tomorrow
So every day the mansions of VIP can rise higher and larger

I did not sell my mother’s tongue
Bringing on those new and monstrous terms
“Gathering water,” “rain of extreme,” “collection of price”…
Deceive, dodge, avoid, or ignore.

I did not sell fake medicine
Or banned chemical and drugs
I did not, do not, and will not sell the future of my youngsters
Into the hands of enemies

I did not sell the Truth
By muzzling people’s voice
I did not sell my conscience, or public morality
For a penny.

Are you satisfied with my answers?
Think! What can I do?
When they say “Children of leaders are born to lead,
and only that will bring people happiness”
What can I do with this kind of heritage?

nguồn: facebook Tám Chuyện Bâng Quơ

 

One comment on “Tôi không bán gì của tổ quốc (thơ: Trần Hoàng Trúc); I sell nothing that belongs to Motherland (dịch qua Anh ngữ: Tám Chuyện Bâng Quơ (Nguyễn T Hải Hà))

Trả lời

Điền thông tin vào ô dưới đây hoặc nhấn vào một biểu tượng để đăng nhập:

WordPress.com Logo

Bạn đang bình luận bằng tài khoản WordPress.com Đăng xuất /  Thay đổi )

Facebook photo

Bạn đang bình luận bằng tài khoản Facebook Đăng xuất /  Thay đổi )

Connecting to %s