Phần 6: Ca Sĩ Khánh Hà và những kỷ niệm ấu thơ một thời với Anh Tú – người anh ruột yêu thương (Trần Quốc Bảo)

Thuy Ha Tu

Khi ca sĩ Anh Tú đột ngột qua đời, hai trong số những người đau khổ nhất là Thúy Anh và Khánh Hà, bởi ngoài tình anh em ruột, họ còn là những cặp bài trùng ở lãnh vực âm nhạc, một bộ ba tam ca mà dân yêu nhạc thời Sàigòn xưa rất hâm mộ, nhóm Thúy Hà Tú. Kỷ niệm 9 năm ngày mất của Anh Tú, cô em gái Khánh Hà gửi đến bạn đọc những kỷ niệm về Anh Tú những ngày ấu thơ lẫn sau này. Trả lời về những kỷ niệm vui nhất của thời thơ ấu, bên cạnh những nụ cười khi nhắc về một thời đã qua, Khánh Hà vẫn không thể nào ngăn được những giòng lệ tuôn trào trên bờ mi.. Đằng sau những nụ cười và tận cùng những lấp lánh hào quang danh vọng của một ngôi sao chói sáng, thế nào chăng nữa, Khánh Hà hình như vẫn còn nguyên cái cảm giác đau đớn tột cùng khi cô đã mất đi những gì yêu quý nhất. Mời bạn đọc theo dõi phần phỏng vấn giữa Trần Quốc Bảo và ca sĩ Khánh Hà:

– TQB: Giữa Khánh Hà và Anh Tú dĩ nhiên có rất nhiều kỷ niệm, nhưng thời ấu thơ, có kỷ niệm nào tức cười nhất của Anh Tú mà Hà không thể quên được?

– KHÁNH HÀ: Hồi nhỏ, Khánh Hà và Anh Tú là hai người lúc nào cũng phải trông coi các em. Lúc đó có Thúy, Lan Anh, Thiên Hương (đã mất rồi) và Lưu Bích. Có một lần Bố Mẹ đi vắng, Bố Mẹ giao phó hai anh em nhìn coi các em. Không biết Anh Tú lúc đó làm cái gì đó, lúc bà già về nhà, bị bà già la một trận: “Tao đuổi mày ra khỏi nhà”. Mẹ vừa nói xong, ảnh cũng gật đầu. Bà già lại hỏi: “Mày bằng lòng đi phải không?” Ảnh gật đầu đi lần nữa. Sau đó ảnh vào lấy cái cặp táp đi học, ảnh bỏ vài cái bộ quần áo gì đó.. nhỏ xíu hà. Bà già hỏi lại một lần nữa: “Muốn đi hả?”, thì ảnh lại gật đầu. Thế là ảnh đi ra cửa. Ảnh đi đâu không biết. Khánh Hà về tìm hoài không thấy. Về sau ảnh mới kể lại, ảnh tính ra bến Bạch Đằng. Ra đó, ảnh tính tự tử. Đến chiều, nước sông dâng lên, ổng sợ quá lại xách cặp táp đi về. Tuy xách về nhưng nhà cũng không biết ảnh ở đâu. Lúc đó mưa to gió bão, bà già lại bắt Khánh Hà và cả nhà đi tìm nhưng nào thấy ảnh đâu. Bất thình lình sáng sớm hôm sau, khi Khánh Hà cúi xuống lấy dép ở dưới ghế salon, thì thấy ảnh nằm dưới đó và nhắm nghiền mắt. Hồi nhỏ, tánh Anh Tú lì lắm. Lúc ấy Hà hỏi ảnh: “Anh Tú ơi, Anh Tú ơi.. Đi ra đây đi. Đi dậy ăn cơm..” Năn nỉ biết bao nhiêu cũng không dậy. Ảnh lì lắm. Và đó là cái kỷ niệm tức cười nhất, nhớ mãi không quên.

– TQB: Sau này ra tới hải ngoại, Khánh Hà vừa bận đi show, vừa bận công việc gia đình.. Hà có dành thì giờ nào đó để hai anh em có thể gặp nhau trong đời sống hàng ngày không?

– KHÁNH HÀ: Từ năm 1975 khi qua đây, Khánh Hà và Anh Tú rất gần nhau. Cho đến khi còn ở trên Burbank, sáng sáng hai anh em rủ nhau ra Chợ Tầu ăn, rồi nấu nướng, hòa ca.. Không có bao giờ rời xa nhau. Sau này, khi Khánh Hà dọn xuống đây thì anh em mới bớt liên lạc nhiều. Nhưng bất cứ khi nào Khánh Hà cần gì thì Anh Tú luôn luôn giúp cho Hà.

Trả lời

Điền thông tin vào ô dưới đây hoặc nhấn vào một biểu tượng để đăng nhập:

WordPress.com Logo

Bạn đang bình luận bằng tài khoản WordPress.com Đăng xuất /  Thay đổi )

Twitter picture

Bạn đang bình luận bằng tài khoản Twitter Đăng xuất /  Thay đổi )

Facebook photo

Bạn đang bình luận bằng tài khoản Facebook Đăng xuất /  Thay đổi )

Connecting to %s