Thơ Trang Ngọc Kim Lang: Nỗi buồn “Tháng Tư Đen”!, Đôi mắt, Niềm đau dĩ vãng, Ngày cựu chiến binh

 

 

 

 

 

NỖI BUỒN “Tháng Tư Đen”!

Hằng năm cứ đến tháng tư,
Bao nhiêu ký ức ưu tư lại về,
Mọi người chộn rộn mọi bề.
Nửa đi,nửa ở không mê cách nào.
Đi thì có sự nghiệp làm sao?
Bao nhiêu công sức đã bao năm dài,
Ở thì lai sợ có ngày…
Việt Cộng vào chiếm họa tai không lường.
Đồ dùng vất tháo đầy đường.
Vài nơi tiếng súng bâp bùng nổ rang.
Lệnh thiết quân lực đã ban,
Mọi người hồi hộp ở an trong nhà.
Tướng Minh”lệnh “buông súng ban ra..
Đầu hàng Bức Tử thật là thương tâm!
Anh hùng chiến sĩ âm thầm,
Quyết định tử tiết không làm Cộng nô.
Ngày nay ta vẫn tung hô,
Anh hùng, chiến sĩ cơ đồ lưu danh.
Công chữa đạt ,mà danh đã thành.
Khí phách ngàn xửa rành rành giống nhau.
Con cháu nối tiếp mai sau,
Năm châu bốn biển phương nào cũng ghi!
Đừng vì tiền bạc rồi thì…
Làm tay sai ủy mị, “ra đi “dân cười!
Lúc nầy ta chẳng an vui,
Bao nhiêu buồn khổ phải lùi cho mau.
Rốt tâm cầu nguyện đồng bào
Nguôi cơn đau khổ, bệnh vào cút xa.
Niềm vui trở lại mọi nhà…
Dẹp tan buồn khổ, lòng ta MỞ CỜ!

ĐÔI MẮT  (Kỷ niệm 30/4/75)

Đôi mắt là cửa sổ
NHìn nhau thấy ngồ ngộ
Biết bao điều tơ vương
Thương ghét hay ái mộ.
Thương ai mắt long lanh
E ấp chớp chớp nhanh
Như sợ người thấy được
Cợt đùa lẫn hờn ganh.
Có người sắp lìa đời
Đôi mắt buồn vời vợi
Như nuối tiếc cõi trần
Tử thần nào chờ đợi !
Ghét ai mắt câm hờn
Chẳng nể vì nhỏ lớn
Tia mắt nhìn bắt dợn…
Tránh xa nghĩ hay hơn !
Thương ai mắt đâm chiu
Mơ mộng đủ mọi điều
Ái mộ từng ánh mắt
Tương tư thấm hương yêu.
Giăc đã đến cận nhà
Người thầm lén nhìn ta
Ôi sao mà tha thiết !
Rồi mãi mãi cách xa…
Biến loạn 30 tháng tư
Một số giới chức giả từ
Đất nước nhuộm Cộng sản
Đành vượt biển ra đi !
Thế rồi được hung tin
Hải tặc cướp hãi kinh
Nhận đấm tàu xuống biển
Giết người yêu thương mình !
Lòng mắt như rát đỏ
Ngập tràn lệ quanh mi
Khóc thầm tiễn Ai đi
Siêu thoát miền Tịnh độ.
Đôi mắt ấy còn đâu…!
Ta vương ngấn lệ sầu
Chìm sâu trong tâm thức
Kỷ niệm dễ phai mầu !
Một kỷ niệm đau buồn
Mất nước mất người thương
Tâm tư luôn đau buốt
…Nước mắt khóc Quê hương… !

 

 

NIỀM ĐAU DĨ VÃNG

Dĩ vãng đau thương ai muốn nhớ ?
Niềm đau lẩn quẩn nhâp hờn thơ
Mỗi lần nhạc tấu khúc mong chờ
Từng mạch máu rung lên chực vỡ.
Nhớ cảnh Saigòn tan tác loạn ly.
Mọi người ngơ ngác mãi tìm gì !
Thân nhân thất lạc kêu ơi ới…
Ở lại đói no thủ gói mì.
Thế rồi cuộc sống ngập đau thương.
Gia quyến chia ra mấy nẻo đường,
Phụ nũ bôn ba hoàn cảnh mới,
Nuôi chồng ,dưỡng mẹ,cháu con nương.
Thăm chồng ra Bắc trở vào Nam,
Gặp gỡ phúc giây ở trại giam,
Nước mắt,mồ hôi hòa nhịp thở.
Ngày về mù mịt gắng công làm.
Gắng công làm,chắc mót để thăm nuôi.
Nuôi dạy con thơ luống ngăm ngùi
Hy vọng một ngày trời lại sáng,
Chồng về đoàn tựu sẽ an vui !
Bốn mươi bốn năm hận chất chồng,
Đâu dễ phai mờ lũ dốt ngông.
Kinh tế mới, chợ trời,đói khổ,
Không yên,tìm sống phải chạy rong.
May thay hoàn cảnh mãi chờ trông,
Con cái đề huề thỏa ước mong
Lịch sử oai hùng dạy giới trẻ,
Noi gương Tiên tổ mới yên lòng.
Giờ đây phải nối chí Tiền nhân,
Đánh đuổi kẻ thù ở rất gần.
Tàu cộng,Việt gian bày chước quỷ,
Trong ngoài diệt giặt ý toàn dân !

 

 

NGÀY CỰU CHIẾN BINH
Đất nước an lành cũng nhờ người Lính.
Khổ cực bao đời cũng là người lính,
Người lính đã chết,hồn người vẫn sống,
Cảm xúc vô cùng, ngày cựu chiến binh.
Chúng ta đã biết bao đời trải qua.
Người lính bỏ vợ bỏ con, ôm súng xa nhà.
Có kẻ mới ra trường đã vào quân ngủ,
Hành trang chiếc “ba lô”đi vào xứ lạ.
– Họ là ai ?Là kẻ xẻ dọc Trường sơn,
Lính trẻ bị xua đi mạng sống không sờn,
Đầu óc hoang mang,cứ ngờ là chính nghĩa,
Chết rừng, chết núi phảng phất oan hồn.
-Họ là ai? mà liều mình vì đất nước.
Không hưởng giàu sang,phú quí thế gian.
Họ là lính Cộng hòa,xuất trân miền Nam.
Quyết một lòng không mong muốn”xã hội chủ nghĩa”
-Họ là ai?là lính Đồng minh tham gia chiến địa.
Hàng chục ngàn lính Mỹ,Úc,Đại hàn v.v…
Còn trai trẻ,cao niên đủ đẳng cấp,đủ hạng.
Hy sinh lìa bỏ gia đình,mạng sống không màng!
-Tại vì sao họ phải vì đất nước Việt nam ?
Họ muốn giúp nước Việt nam không là Công sản.
Để rồi hằng chục ngàn người,
Nằm xuống trong lằn tên mũi đạn,
Liều chết quên mình vì hai chữ TỰ DO.
Nhưng than ôi! CS miền Bắc đã phản bội lời thề.
Vì bao lợi quyền đã làm họ u mê,
Phản dân phản nước,tham nhủng chẳng chỗ chê!
Việc ác gì mà chúng chẳng làm được.
Chúng ta là kẻ ly hương yêu nước,
Không để họ hưởng phước,
Bán nước cho Tàu Cộng yên bề!
Ngày Cựu chiến binh,kỷ niệm Chiến sĩ trận vong.Ngày lễ lớn với đầy đủ lễ nghi quân cách.
Lễ tri ân chiến binh Huê Kỳ,Đông minh còn sống hay đã tử vong.
Cùng nhớ những mộ bia chiến sĩ nằm trong hang cùng ngõ ngách.
Hàng chục ngàn Đồng minh đã bỏ mình cho miền Nam Việt Nam.
Lính Cộng Hòa ViệtNam không thương tật cũng lưu lạc xứ người hay nằm xuống. Và tất cả mong muốn một ngày trở về,”Bao công lao không uổng”!

 

 

nguồn: vietpen.org

 

 


Khám phá thêm từ Thanh Thúy

Đăng ký để nhận các bài đăng mới nhất được gửi đến email của bạn.

Trả lời

Email của bạn sẽ không hiển thị công khai. Các mục bắt buộc được đánh dấu *