Nhớ Trúc Phương (thơ: Trần Bảo Định)

NhungLoiNayChoEm

 

Đốt nén hương lòng dâng Trúc Phương

 

1.

Tôi đưa anh về Lái Thiêu

Thôi anh, yên ngủ quên điều thị phi

Lợi danh nào có ra chi

Sài Gòn tháng chín mưa thì thầm mưa

.

Mến anh từ những ngày xưa

Thuở Thanh Thúy hát tôi vừa chớm yêu

Nhạc anh tôi thuộc cũng nhiều

Như niềm an ủi những chiều cô đơn

.

Bây giờ tuổi đã cao hơn

Nghe Thanh Thúy hát vẫn buồn tái tê

Tình cờ hôm ấy tôi về

Gặp anh quán cốc đường Lê Đại Hành

.

2.

Mắt kính nhòa nước mắt anh

Nụ cười buồn rớt xuống manh chiếu đời

Co ro thân lạnh run người

Bơ vơ anh tiếc nuối thời vàng son

.

Bolero điệu tâm hồn

Đã theo đôi dép đứt mòn gót chân

Đêm ra Xa Cảng trú thân

Ngày lo bương chảy kiếm ăn nhọc nhằn

.

Nhả tơ là phận kiếp tằm

Kiếp tằm thì vẫn là tằm nhả tơ

Trăng khuya sông Hậu đôi bờ

Mái chèo xuồng nhảy sóng hò quê hương

.

3.

Mấy ai còn nhớ Trúc Phương

Tài hoa cũng lắm, tang thương cũng nhiều

Cuối đời cuộc sống hẫm hiu

Lang thang trên góc phố chiều thành đô

.

Sài Gòn thất lạc bao giờ

Mà người năm cũ hửng hờ cố nhân?

.

trần bảo định

Sài Gòn,

tháng 9.1996


Khám phá thêm từ Thanh Thúy

Đăng ký để nhận các bài đăng mới nhất được gửi đến email của bạn.

One comment on “Nhớ Trúc Phương (thơ: Trần Bảo Định)

Trả lời

Email của bạn sẽ không hiển thị công khai. Các mục bắt buộc được đánh dấu *