Mẹ tháng tư – Hư Vô
Tiếng súng đì đùng còn trong tim mẹ
Bay ngang tờ lịch ngày cuối tháng tư
Của thuở đi tìm đàn con thất lạc
Trên những xác người nằm chết chơ vơ.
Mắt mẹ loanh quanh giữa hai làn đạn
Đâu biết thằng con chết phía bên nào
Lịch sử kinh hoàng một thời mạt vận
Anh em cùng mẹ tận mặt giết nhau!
Đất nước hòa bình sinh ly tử biệt
Hàng triệu người phải làm kiếp lưu vong
Hết chiến tranh còn bế bồng chạy giặc
Bao linh hồn vất vưởng giữa biển đông.
Bỏ lại chốn đã chôn nhau, cắt rún
Núm ruột Việt Nam chung giọt máu đào
Mà mẹ trót cưu mang cùng nghiệp chướng
Những thằng con bôi mặt tẩn liệm nhau..
Hư Vô
nguồn: facebook
Vợ Người Tù “Cải Tạo”! – Hoàng Nhật Thơ
Anh trở lại không bằng đôi nạng gỗ,
Cũng không bằng chiếc hòm gỗ cài hoa,
Anh trở về trong ánh mắt nhạt nhòa,
Bị bức tử … xót xa … tàn cuộc chiến.
Hôm tiễn anh “mười ngày đi học tập”,
Ai ngờ rằng mười ngày ấy … thiên thu,
Xếp tàn y … Anh trở thành người tù,
Bởi chính sách trả thù của “Bác, Đảng”.
Anh ở tù … Em thành người vợ “Ngụy”,
Sáng, trưa, chiều … nước mắt đẫm ngô, khoai …
Sống hờn căm tủi nhục tháng năm dài,
Chống cuộc đời quằng đôi vai gầy guộc.
Nặng đôi vai tháng ngày gánh khoai luộc,
Cuộc đổi đời … rách nát cả đôi chân,
Ngày “giải phóng” … tơi tả rã rời thân,
Ôi “cách mạng” … đời người dân khốn nạn.
Thương con thơ tuổi đời còn khờ dại,
Xa học đường … đời mờ mịt tương lai,
Cha là “Ngụy” … đời con khổ dài dài,
Nuốt khoai sắn kể từ ngày “giải phóng”.
Thằng con út mới vừa lên năm tuổi,
Thân gầy còm phụ mẹ bán gánh khoai,
Thằng con lớn mồ hôi đổ mệt nhoài,
Ngày khuân vác, đêm về bưng hủ tiếu.
Những buổi ăn … khi con khờ chợt hỏi :
Em nghẹn ngào … con hỏi mẹ : Cha đâu ….!
Nhói con tim … em nuốt giọt lệ sầu,
Em nghẹn nói : Cha lao tù cải tạo …!
Ba mẹ con cuộn mình … manh chiếu rách,
Mẹ ôm con … Con ôm mẹ … xót xa,
Lệ em rơi loang giấc ngủ nhạt nhòa,
Khi con mớ hỏi rằng : Cha đâu mẹ …!
Những đêm đông, gió lùa thân buốt giá,
Ôm con thơ … sưởi ấm đỡ qua đông,
Bụng trống không … nuốt nước mắt ngập lòng,
Ai thấu cảnh có chồng đi “cải tạo”.
Ba mẹ con rã rời không đủ sống,
Tiền đâu mà dành dụm đi thăm anh,
Dặm trường xa miền Bắc tận rừng xanh,
Mẹ con khóc chờ ngày anh được thả.
Ba mẹ con … lệ đầm đìa cuộc sống,
Trong dòng đời thống khổ của quê hương,
Nước mất, nhà tan … mưa, nắng, bụi đường,
Ôi “giải phóng” … tang thương trời đất Việt.
Mùa Quốc Hận 2012
Hoàng Nhật Thơ
nguon: hoangnhattho.blogspot.com
Thơ cho người tù cải tạo – Thu Tâm
Vào cõi mù gian khổ.
Giã từ em, anh đi
Tác tan từ dạo đó,
Tháng Sáu mùa chia ly
Thiên đường đâu còn nữa,
Ngày 30 đau thương
Tháng Tư về đập vỡ
Nát một trời quê hương !
Anh rừng sâu lầm lũi,
Em khô mòn bước chân…
Đời lầm than tăm tối,
Oằn vai với nhọc nhằn !
Thời gian trôi, cứ trôi,
Em dần héo nụ cười !
Đã bao mùa lá rụng
Anh vẫn hoài xa xôi…
Tiếc hận sâu hằn trán
Dọc ngang chân tung hoành.
Kiếp tù không bản án,
Bỗng trói đời hùng anh!
Mắt đau đáu quầng thâm
Tim nhức nhối đoạn trường.
Ôm niềm đau u uất.
Anh xót niềm quê hương!
Em vẫn bền chờ đợi,
Đến… một sáng Thu buồn.
Đưa tiễn anh, lần cuối ,
Nghẹn nuốt vào …lệ tuôn !!!
Tháng Tư sầu khói lửa,
Ba mươi mấy năm rồi.
Niềm đau còn chôn dấu,
Vấn vương hoài , anh ơi…!
Thu-Tâm
Những ngày tháng không quên
nguồn: Cựu Tù Suối Máu
Nếu – Trần Trung Đạo
Nếu tôi chỉ được một ngày để sống
Xin một ngày được sống thật bình yên
Không ghen ghét, không hận thù, tranh chấp
Một ngày thôi trong tay mẹ dịu hiền
Nếu tôi chỉ được một lần để gọi
Giữa quê người xin gọi lớn Việt Nam
Ôi tổ quốc, bốn ngàn năm hưng phế
Vẫn còn đây qua mấy độ thăng trầm
Nếu tôi chỉ được một lần để hát
Tôi sẽ nghiêng mình hát khúc quốc ca
Xin mặc niệm bao nhiêu người đã chết
Ngọn Cờ Vàng thắm máu của ông cha
Nếu tôi chỉ được một lần để viết
Tôi chẳng ngại ngùng viết chữ thương yêu
Ngừng tay lại, hỡi ai còn chém giết
Hai mươi năm thù hận đã thêm nhiều
Nếu tôi chỉ được một lần để vẽ
Tôi sẽ vẽ hình chữ S thân thương
Từ hải đảo đến núi rừng sông biển
Đất trời ta, dáng đứng đẹp phi thường
Nếu tôi chỉ được một lần để khóc
Xin một lần được khóc cho riêng tôi
Hạt bụi vướng trên vai đời du tử
Tôi bay đi nghìn dặm áng mây trời.
30 tháng tư, 1975 – Khê Kinh Kha
30 tháng Tư là hôm nay
nhìn nhau, hoảng hốt, òa khóc
em khóc, anh khóc, chúng mình khóc
một ngày tổ quốc tả tơi rách
đúng rồi em, 30 tháng Tư là hôm nay
em hãy thắp cho anh chút nhang đèn
em khóc, anh khóc, chúng mình khóc
rồi mình quì cầu nguyện cho quê hương
một ngày hết chiến tranh mà lắm nước mắt
một ngày hoà bình mà nhiều tang tóc
tại sao quê hương mình đảo điên
em thấy không người cha vừa mất đứa con
em thấy không đứa em thơ vừa mất mẹ
em thấy không người chồng lạc mất vợ
em khóc, anh khóc, chúng mình khóc
em thấy không chiếc trực thăng cuối cùng vừa cất cánh
em thấy không bao dân mình chôn xác vào đại dương
một ngày, một trang sử mới bắt đầu
một ngày là mãi ngàn sau
em khóc, anh khóc, chúng mình khóc
đúng rồi em, hôm nay là 30 tháng Tư, 1975
bắt đầu cho một số kiếp lưu vong
của bao vạn dân mình
của đứa con sắp ra đời của mình
(tội cho con chưa ra đời đã làm người mất nước
chưa ra đời đã đội khăn tang cho tổ quốc)
đây là lá cờ vàng ba sọc đỏ
em hãy treo lên tường để tưởng nhớ
em khóc, anh khóc, quê hương oà khóc
ViệtNam ơi
ViệtNam của tôi
của tôi
của tôi
30 tháng Tư, bàng hoàng đứng khóc
KhêKinhKha
Mass. đêm 30/4/1975
nguồn: trangvhntnguoncoi.wordpress.com
Khám phá thêm từ Thanh Thúy
Đăng ký để nhận các bài đăng mới nhất được gửi đến email của bạn.

