Bên đây bờ đại dương, một cánh chim lẻ loi ngóng trông về quê nhà, mãi tận bên kia bờ đại dương…
“Anh có thể đem tôi ra khỏi quê hương tôi, nhưng anh không thể đem quê hương tôi ra khỏi tôi…”
Thấm thoát mà 50 năm đã trôi qua! 50 năm chỉ như một giấc mộng!
50 năm là một thời gian khá dài trong một đời người, nhưng hình như không đủ dài để xoa dịu được những nhớ thương ngút ngàn trong tôi. Dù 50 năm, hay bao nhiêu năm đi nữa, tôi không thể nào quên được quê hương tôi, một quê hương hiền hòa, nơi tôi sinh ra, lớn lên rồi đành lìa xa.
Trên bước đường lưu lạc, tôi đã may mắn đến được nơi đây. May mắn hơn hàng triệu người đã bỏ mình trên những đoạn đường vô định, chập chùng, đầy chông gai, đầy máu và nước mắt. Tất cả chỉ để tìm tự do…
Nơi đây không có chiến tranh đau thương tang tóc, mất mát tật nguyền. Nhưng nơi đây lại có hậu quả của chiến tranh cũng thê lương không kém. Người dân Việt nào ra đi đến được đây rồi cũng hằn sâu trong lòng bao đau đớn, ê chề. Nhục nhằn nhất là sống kiếp tha hương trong đắng cay, buồn tủi. Nhiều năm đã trôi qua, cuối cùng thì, với nhiều nổ lực phi thường, tất cả nay đã có thể tạm quên đi những đau thương, mất mát, đã có thể dần thích nghi với cuộc sống mới, đã dần tìm được bình an trong tâm hồn…
50 năm, những tưởng đâu thời gian sẽ xóa mờ được những thương đau trong lòng. Không ngờ mỗi ngày qua đi lại thêm chồng chất những ưu phiền. 50 năm qua, biết bao vật đổi sao dời. Bạn bè, người thân đều tứ tán, lưu lạc mỗi người mỗi ngã. Và rồi, lần lượt ra đi vĩnh viễn… không kịp nói lên lời chia tay, không kịp trông thấy nhau một lần sau cùng…
Trải qua bao thăng trầm trong đời, bao sóng gió, bể dâu, Saigon, quê hương miền Nam, muôn đời vẫn còn đó trong tôi, và có lẽ trong những ai còn nhớ thương và ngậm ngùi về thân phận một cánh chim phải lìa xa tổ ấm…
Trong nỗi niềm đó, để đánh dấu đoạn đời 50 năm lưu lạc của chúng ta, bằng một số ít những tác phẩm nghệ thuật, văn chương, v.v…, chúng tôi xin đăng lại quá trình gian nan mà chúng ta đã trải qua trên đường đi tìm tự do, với hy vọng rất khiêm tốn là đóng góp một phần nào vào những trang sử lưu vong, để mai sau này con cháu chúng ta sẽ có dịp tìm đến để tìm hiểu về một đoạn đời mà cha ông họ đã trải qua…
Khám phá thêm từ Thanh Thúy
Đăng ký để nhận các bài đăng mới nhất được gửi đến email của bạn.

Chim lìa quê lại nhớ cố xứ…!
ThíchĐã thích bởi 1 người